Nguyên lý "bàn tay vô hình" được Adam Smith giới thiệu lần đầu tiên trong tác phẩm kinh điển "The Wealth of Nations" (Của Cải Của Các Quốc Gia) xuất bản năm 1776. Smith sử dụng hình ảnh "bàn tay vô hình" để mô tả cơ chế mà các cá nhân theo đuổi lợi ích riêng của họ dẫn đến kết quả tốt đẹp cho toàn xã hội.
Theo Smith, khi các cá nhân tự do theo đuổi lợi ích kinh tế của mình, họ sẽ tự động phân bổ nguồn lực một cách hiệu quả, tối ưu hóa sản xuất và phân phối hàng hóa. Quá trình này không cần sự can thiệp của chính phủ hay bất kỳ tổ chức trung gian nào.
Adam Smith cho rằng thương mại tự do, không bị rào cản hoặc hạn chế bởi chính phủ, là nền tảng của một nền kinh tế phát triển. Ông tin rằng mỗi quốc gia nên chuyên môn hóa vào những lĩnh vực mà họ có lợi thế so sánh và sau đó trao đổi hàng hóa với nhau.
Theo Smith, mỗi quốc gia nên tập trung vào sản xuất những mặt hàng mà họ có thể làm tốt nhất với chi phí thấp nhất (lợi thế so sánh), và sau đó trao đổi với các quốc gia khác để thu được những sản phẩm họ cần mà không thể sản xuất hiệu quả.
Smith phản đối việc chính phủ can thiệp quá mức vào nền kinh tế thông qua các biện pháp như thuế quan, hạn ngạch nhập khẩu và trợ cấp. Ông tin rằng những biện pháp này làm méo mó thị trường và giảm hiệu quả kinh tế.
Nguyên lý "bàn tay vô hình" và tự do thương mại của Adam Smith đã đặt nền móng cho lý thuyết kinh tế thị trường tự do. Ông cho rằng khi các cá nhân và doanh nghiệp tự do theo đuổi lợi ích riêng của mình trong một môi trường cạnh tranh, toàn bộ xã hội sẽ được lợi.